Shinasty, có lẽ ít ai biết cái tên này nhưng nhạc ông này rất có chiều sâu
Đây là 1 track của ông Tree Of Time. Anh em nghe thử nhé .
*Lyric*
Thời gian là một dòng sông, không bao giờ chảy về nguồn,
Nó không cho phép thực hiện tất cả những điều mình hằng mong muốn.
Tìm ở đâu đó trong tâm khảm, âm thanh nào còn ngân vang?
Nếu chỉ một lần nó quay trở lại ta sẵn sàng vẫy tay chào hân hoan.
Nhưng khoảnh khắc là khoảnh khắc, thay đổi sau một lần ngoảnh mắt,
Biết đâu ngày mai thức dậy thấy mình đang nằm ở trong một mảnh đất?
Giống như là loài hoa sữa, cứ mỗi một mùa đơm bông
Nhưng mà thực sự thì nó đang bị dòng thời gian đốt cháy từ bên trong!
Nhìn một cái cây cả ngày là việc không hề cao siêu,
Nhưng không có ai có thể quan sát nó lớn lên được bao nhiêu,
Chẳng mấy chốc mà cây đã già, chẳng mấy chốc mà cây đã cằn cỗi…
Kiếp người thực sự thì chẳng có ai được gọi là nhàn rỗi,
Lại cúi đầu ngậm ngùi, đã bao lần tiếc nuối?
Quay trở về trong lầm lũi, thời gian chỉ trôi chứ không biết nói
Và có những ngày còn chưa bắt đầu thế nhưng đã chuẩn bị cho kết thúc
Ta chỉ biết lặng nhìn nó ra đi mặc dù bản thân đã cố hết sức…
Những vòng xoáy thời gian, những ngày tháng lầm than!
Điểm dừng của nó chính là vô hạn giống như số 8 nằm ngang, (∞ )
Có lúc muốn thời gian đóng băng lại để phút giây này đừng chấm dứt,
Như Doraemon quay ngược thời gian chỉ bằng một cái bấm nút
Vì chưa kịp làm những điều mình nghĩ và chưa đặt chân đến nơi định đi,
Thời gian ngấm ngầm làm bao khát vọng trong ta mài mòn và dần chết lịm đi,
Làm tóc xanh trở thành bạc màu, làm cảm xúc không còn dạt dào.
Chiếc đồng hồ cát miệt mài, mải miết chảy ngược đến khi không còn hạt nào
Và ta bị lạc vào… Sự hối hả nhưng không thể thoát ra.
Trời làm cơn mưa xối xả nhưng không thể nào tưới mát ta!
Điếu thuốc thành tro tàn khi còn chưa kịp khô hàng mi,
Lại đứng lên và mạnh mẽ, lại một lần xách ba lô và đi.
Nó để lại chai sần trong ta, héo mòn và phai tàn bông hoa,
Cái được gọi là “vài năm nữa” sẽ đến vào một ngày nào không xa.
Gửi lời chào đến ngày hôm qua, mầm chồi này lại đơm hoa
Dù cho bản thân cũng không thể đếm hết được những tiếng thét gào trong ta
Họ vẫn thường nói là: “Thời gian sẽ luôn có lời giải đáp,
Hôm nay chỉ là hiện tại còn chuyện ngày mai thì nó lại khác.”
Đã từng gửi đi rất nhiều câu hỏi, nhưng không một lời hồi âm
Chỉ còn lại là bản nhạc kết thúc bằng một nốt trầm rồi thôi
Đại dương nào rồi cũng phải khô đi
Còn thời gian thì vẫn cứ trôi đi
Tiếng kim đồng hồ chạy trong tim, khi nào còn đập là ta còn biết mình chưa tan biến thành vật vô tri…
Đây là 1 track của ông Tree Of Time. Anh em nghe thử nhé .
*Lyric*
Thời gian là một dòng sông, không bao giờ chảy về nguồn,
Nó không cho phép thực hiện tất cả những điều mình hằng mong muốn.
Tìm ở đâu đó trong tâm khảm, âm thanh nào còn ngân vang?
Nếu chỉ một lần nó quay trở lại ta sẵn sàng vẫy tay chào hân hoan.
Nhưng khoảnh khắc là khoảnh khắc, thay đổi sau một lần ngoảnh mắt,
Biết đâu ngày mai thức dậy thấy mình đang nằm ở trong một mảnh đất?
Giống như là loài hoa sữa, cứ mỗi một mùa đơm bông
Nhưng mà thực sự thì nó đang bị dòng thời gian đốt cháy từ bên trong!
Nhìn một cái cây cả ngày là việc không hề cao siêu,
Nhưng không có ai có thể quan sát nó lớn lên được bao nhiêu,
Chẳng mấy chốc mà cây đã già, chẳng mấy chốc mà cây đã cằn cỗi…
Kiếp người thực sự thì chẳng có ai được gọi là nhàn rỗi,
Lại cúi đầu ngậm ngùi, đã bao lần tiếc nuối?
Quay trở về trong lầm lũi, thời gian chỉ trôi chứ không biết nói
Và có những ngày còn chưa bắt đầu thế nhưng đã chuẩn bị cho kết thúc
Ta chỉ biết lặng nhìn nó ra đi mặc dù bản thân đã cố hết sức…
Những vòng xoáy thời gian, những ngày tháng lầm than!
Điểm dừng của nó chính là vô hạn giống như số 8 nằm ngang, (∞ )
Có lúc muốn thời gian đóng băng lại để phút giây này đừng chấm dứt,
Như Doraemon quay ngược thời gian chỉ bằng một cái bấm nút
Vì chưa kịp làm những điều mình nghĩ và chưa đặt chân đến nơi định đi,
Thời gian ngấm ngầm làm bao khát vọng trong ta mài mòn và dần chết lịm đi,
Làm tóc xanh trở thành bạc màu, làm cảm xúc không còn dạt dào.
Chiếc đồng hồ cát miệt mài, mải miết chảy ngược đến khi không còn hạt nào
Và ta bị lạc vào… Sự hối hả nhưng không thể thoát ra.
Trời làm cơn mưa xối xả nhưng không thể nào tưới mát ta!
Điếu thuốc thành tro tàn khi còn chưa kịp khô hàng mi,
Lại đứng lên và mạnh mẽ, lại một lần xách ba lô và đi.
Nó để lại chai sần trong ta, héo mòn và phai tàn bông hoa,
Cái được gọi là “vài năm nữa” sẽ đến vào một ngày nào không xa.
Gửi lời chào đến ngày hôm qua, mầm chồi này lại đơm hoa
Dù cho bản thân cũng không thể đếm hết được những tiếng thét gào trong ta
Họ vẫn thường nói là: “Thời gian sẽ luôn có lời giải đáp,
Hôm nay chỉ là hiện tại còn chuyện ngày mai thì nó lại khác.”
Đã từng gửi đi rất nhiều câu hỏi, nhưng không một lời hồi âm
Chỉ còn lại là bản nhạc kết thúc bằng một nốt trầm rồi thôi
Đại dương nào rồi cũng phải khô đi
Còn thời gian thì vẫn cứ trôi đi
Tiếng kim đồng hồ chạy trong tim, khi nào còn đập là ta còn biết mình chưa tan biến thành vật vô tri…